Tương tư
Nguyễn Bính
Thôn Ðoài ngồi nhớ thôn Ðông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này ?
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng
Bảo rằng cách trở đò giang
Không sang là chẳng đường sang đã đành
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi ?
Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho ?
Bao giờ bến mới mới gặp đò
Hoa khuê các, bướm giang hồ gặp nhau ?
Nhà em có một giàn giầu
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng
Thôn Ðoài thì nhớ thôn Ðông
Cau thôn Ðoài nhớ giầu không thôn nào ?
1------------------------------
Nếu mà anh lấy được nàng
Đời anh sẽ “sáng” như chàng bóng kia!
2--------------------------
Chuyến này chị bước sang ngang
Là tan vỡ giấc mộng vàng từ nay! (*)
(*): Thơ Nguyễn Bính
3--------------------------
Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé
Để em chờ đến nỗi hóa thành xương!
4--------------------------
Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu, thỉnh thoảng xem đồng hồ…
5--------------------------
Bao năm anh đợi anh chờ
Em ơi có thấu, bây giờ... còn xương!
6--------------------------
Yêu anh trong cả giấc mơ
Bao năm em vẫn ngồi chờ đợi anh!
7-----------------------------
Ước gì ta được làm y
tá để trực tiếp cứu nguy cho nàng!
8-----------------------------
Ước gì trời nhẹ lên cao
Cho anh thỏa thích ngả vào lòng em!
Yêu
Trả lờiXóa------------------------
Xuân Diệu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song chẳng nhận bao nhiêu,
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Họ lạc lối giữa u sầu mờ mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu.
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít.
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn...
Trả lờiXóa"Chiều "
Xuân Diệu
tặng Nguyễn Khắc Hiếu
Hôm nay trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn...
Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng.
Nghe chừng gió ý qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ
Không gian như có dây tơ
Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu
?m êm chiều ngẩn ngơ chiều
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn
Cô hàng xóm
Trả lờiXóa--------------------------------
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi ! Bướm hãy vào đây !
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên...
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi !
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng ?"
-- Không, từ ân ái lỡ làng,
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao ?
Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng,
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.
Cái gì như thể nhớ mong ?
Nhớ nàng ? Không ! Quyết là không nhớ nàng !
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm.
Cô đơn buồn lại thêm buồn,
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi ?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi !
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...
Nhớ con bướm trắng lạ lùng !
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi ! Bướm trắng tơ vàng !
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi !
Ðêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian ?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này !
Nguyễn Bính
Cô Lái Đò
Trả lờiXóa-----------------------------
Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bến sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề
Nhưng rồi người khách tình quân ấy
Đi biệt không về với núi sông
Đã mấy lần sông trôi, trôi mãi
Mấy lần cô lái mỏi mòn trông
Xuân này đến nữa đã ba xuân,
Đóm lửa tình duyên tắt nguội dần
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi ước với tình quân.
Bỏ thuyền, bỏ lái, bỏ dòng sông,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
Để buồn cho những khách sang sông.
Nguyễn Bính
Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ
Trả lờiXóa*******************************
Thơ: Trần Hoài Thu,
Nhạc: Phan Huỳnh Điểu
Trình bày : Minh Nguyệt
Có một không gian nào.. đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào.. sâu thẳm hơn tình thương
Ở đâu đây nỗi nhớ, anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp cho.. ta gần nhau thêm
Đêm nghe tiếng mưa rơi,
Đếm mấy triệu hạt rồi
Mà.. chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ nghĩa tình đằm thắm hơn !
Đơn phương
Trả lờiXóa-----------------------
Phạm Đức - 1992
....................
Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau sao chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em, người vốn vô tình với tôi
Còn em lại đi tìm người
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa
Thôi thì tôi đó em đây
Không yêu nhau nữa dẫu đầy thương yêu
Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi cứ một chiều tương tư
Kẻ đi tìm tình yêu
Trả lờiXóa----------------------------
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đên bây giờ không thấy
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em
Chiều dần buông, thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào phải của mình đâu
Không phải của mình, chẳng phải của nhau
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu có
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau
Chân Quê
Trả lờiXóa---------------------------
Hôm qua em đi tỉnh về
Ðợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
.........................
Nguyễn Bính
1936
Trường Huyện
Trả lờiXóa============
Học trò trường huyện ngày năm ấy
Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ
Những buổi học về không có nón
Ðội đầu chung một lá sen tơ
Lá sen vương vấn hương sen ngát
ấp ủ hai ta chút nhị hờ
Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc
Theo về tận cửa mới tan mơ
Em đi phố huyện tiêu điều lắm
Trường huyện giờ xây kiểu khác rồi
Mà đến hôm nay anh mới biết
Tình ta như chuyện bướm xưa thôi.
(ST)
HATEC… Offline hanh phuc se den voi nguoi dang doc tin nhan nay..!!! _____*yeu*_*yeu*________*yeu*_*yeu*_____ ___*yeu*______*yeu*_*yeu*_______*yeu*___ __*yeu*__________*yeu*__________*yeu*___ __*yeu*________________________*yeu*___ ___*yeu*________*MISS_U*_____*yeu*_____ ____*yeu*____________________*yeu*______ ______*yeu*________________*yeu*________ ________*yeu*____________*yeu*__________ __________*yeu*________*yeu*____________ ____________*yeu*____*yeu*______________ ______________*yeu**yeu*________________ Chung ta song tren doi nay khong phai de tim thay 1 nguoi yeu thuong ma hay luon yeu thuong
Trả lờiXóaSao Chưa Thấy Hồi Âm
Trả lờiXóa--------------------------
Sáng tác: Châu Kỳ
******************************
Theo năm tháng hoài mong thư gởi đi mấy lần, đợi hồi âm chưa thấy.
Em ơi nhớ rằng đây còn có anh đêm ngày hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi mình đã hứa toàn những lời chan chứa còn hơn gió hơn mây.
Mỗi tuần một lần thư kể nghe chuyện sương gió kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng em vắng hồi thư thế là em hững hờ hoặc là em không nhớ.
Anh đâu khác người xưa ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng đời trăm ngàn cay đắng hỏi em có hay không?
Chỉ cần một hồi âm là anh mừng vui lắm cớ sao em phụ lòng...
Ngày xưa em còn nhớ nàng Tô Thị bồng con ngóng trông
Thời gian đã hoài công nàng thành đá ngàn kiếp yêu thương chồng.
Ngày nay anh nào thấy lòng chân thành của thế nhân
Tìm đâu trong tình yêu được bền lâu để kiếp sau không sầu.
Anh mơ ước làm sao cho trọn mối duyên đầu đẹp lòng em yêu dấu.
Xưa Chức Nữ chàng Ngưu từng đắng cay dãi dầu chờ Ô Thước bắt cầu.
Còn em từ xa cách làm anh hờn anh trách hỏi em có hay không?
Mỏi mòn đợi hồi âm thềm xưa giờ vắng bóng nhớ thương ai ngập lòng.